[Lala – Scadey] Chuyện của họ – Chương 8

Chương 8: Bắt đầu

Khi anh và cô bắt đầu cuộc đua xem ai là kẻ khốn nạn trong đời người kia hơn, họ đều không thể dứt khỏi nhau được nữa.

2 (2)

Cảm nghĩ của Sibel khi ngắm nhìn họ cãi nhau? Chính là hạnh phúc.

Vì sao? Vì thế còn đỡ hơn là họ không bao giờ nói chuyện.

Vì sao họ cãi nhau?

Họ bất đồng về mọi thứ, mọi thứ, từ ô cửa sổ màu xanh dương đến bình trà màu lục bảo. Từ con kiến bò trên bàn ăn cho đến quả trứng trong tủ lạnh. Họ cài nhàu nhau, mỉa mai nhau, cho đến khi nào chán thì cả hai sẽ ngồi yên một chỗ, giành giật cái điều khiển TV cho dù mỗi phòng có một chiếc. Người đứng lên đầu tiên bao giờ cũng là Lala và ngay sau khi cô đi thì Scadey cũng buông điều khiển rồi trở về phòng mình.

Đặc thù của việc Lala sẽ thành một rào cản cho việc Scadey dẫn bạn về nhà khiến cô buộc phải từ bỏ căn phòng tầng trên và lò dò ngủ ở phòng dành cho khách ở tầng dưới. Thật kì quặc là Scadey đúng là trở về, ngày nào cũng về và luôn mang theo một cô gái. Tóc vàng, tóc xám, tóc bạch kim, tóc đỏ, tóc hồng, tóc xanh biển. Da trắng, da nâu, da ngăm, da vàng, da lai… Đủ cả, không chừa bất cứ cô gái nào, và điểm giống nhau: đều nóng bỏng.

Lala cảm thấy vô cùng mệt mỏi khi cứ đúng một giờ sáng anh ta trở về, cùng một cô gái nồng nặc mùi rượu, và cô phải lạch cạch mở cửa, ngó mặt ra trân trân nhìn vào hai người bọn họ. Scadey làm ra vẻ như hoàn toàn không thấy cô, và cô gái kia không biết người con gái tóc đen xõa xượi váy trắng này liệu có phải ma hay không. U ám, xa vời, lạnh lẽo, mỗi lần định làm gì lại có đôi mắt chằm chằm hướng vào, và bất cứ cô nàng nào sợ ma cũng nhảy dựng lên và chạy biến khỏi nhà, các cô gái bạo dạn hơn thì không thể chịu nổi việc có một người y hệt ma cứ chằm chằm vào mình và anh bồ thì cư xử như thể không có chuyện đấy.

Về mặt tích cực nào đó, thì sự lờ nhau đi của cả hai người đều ảnh hưởng tốt đến công việc ngăn cản yêu đương của Scadey. Có lẽ vì thế, mà lâu rồi anh ta chưa được chấm ba chấm xxx với các cô nên khiến anh ta có phần cáu bẳn. Đàn ông ở độ tuổi sung sức mà phải cấm dục chỉ vì một cô gái xa lạ thì thật đáng thương.

Nhưng đó là chuyện của anh ta. Lala không luyến tiếc. Cái giá của cô là niềm vui cho Sibel, và chỉ cần Sibel vui, đối với cô thế là quá đủ.

“Cô làm lại chỗ này cho tôi, chỗ này, chỗ này, chỗ này, và cả chỗ này nữa.” Đập đống tài liệu xuống trước mặt Lala, Scadey giở từng trang với tốc độ chóng mặt.

Lala ngẩng lên nhìn người đàn ông đang ra sức đì cô đến chết này bằng ánh mắt khó có từ nào diễn tả. Cô luôn làm bộ thản nhiên, cô biết đối mặt với người đàn ông này, nếu không thản nhiên thì sẽ bị dọa cho đến chết. Lala gật đầu, thở hắt ra kèm tiếng “vâng” nhỏ bé.

Scadey không nhìn bóng dáng nhỏ bé đấy, tiếp tục táp vào mặt cô những câu nói mang tính sỉ vả cao độ. Nhân viên không lấy làm lạ. Chỉ cần là nhân viên dưới trướng công tử họ Tor sẽ hiểu, nếu như không làm ăn cho tử tế, việc bị ăn chửi đã là quá nhẹ nhàng. Rõ ràng ngài vẫn còn nhẹ nhàng với cô gái vô diện này lắm, nên mới không mỉa mai đến mức người ta cảm thấy uất ức mà tìm đường thoái lui.

Sau khi người quay lưng, Lala nhỏ giọng lầm bầm “Dám cá là nếu cái cô Rebekha ngực to đó mà nói chuyện với anh, chắc anh sẽ không gào tướng lên vậy đâu.”

À, sau khi mắng mỏ được ai kia, thì ai đó nở nụ cười hết sức sung sướng và mãn nguyện.

Lala có một cô bạn đồng nghiệp. Nhỏ người, mắt xanh, xinh đẹp vừa phải. Bạn đồng nghiệp vô tình là thư kí của ai kia. Bạn đồng nghiệp vô tình không thích đàn ông. Bạn đồng nghiệp vô tình thích Lala.

Ngồi trong quán ăn nhanh, Lala vừa nhìn menu gọi đồ, vừa liến thoắng về vấn đề không thể chấp nhận nổi của ai kia. Bạn đồng nghiệp lắng nghe, mỉm cười dịu dàng, đôi khi còn cẩn thận đặt trước mặt Lala ly nước lọc, để cô gái uống nước lấy hơi rồi kể tội tiếp. Màn nhu tình mật ngọt kia vô ý lọt thẳng vào mắt ai kia lúc đi ra ngoài.

“Chị nói thử xem, tôi luôn luôn cẩn trọng, trước khi làm xong còn đưa một bản cho cả Hazel và Thera xem xét. Sau khi được kiểm duyệt kĩ càng, mới đem cho anh ta.” Bưng nước uống “Mà anh ta không những không cảm ơn còn đem toàn bộ phần sửa của Hazel và Thera làm sai rồi bắt tôi chỉnh lại, tôi sẽ tố cáo việc này, và sẽ khiến Hazel cùng Thera căm hận anh ta suốt tuần.”

“Một tuần có phải hơi ít không?”

Tiếng nói quen thuộc vang lên, Lala đánh rơi nĩa xuống sàn, từ tốn quay lại. Sáu mắt nhìn nhau bao gồm hai mắt kính của cô, đắm đuối đầy lửa hận.

“Nói tiếp đi, tôi đang nghe!” Scadey thong thả kéo ghế xuống, ngồi giữa cả hai người, chống tay và cười đầy khiêu khích. “Cô định mách cái gì và cái gì với cái gì cơ?”

Lala cười cầu tài, sau đó đứng bật dậy, vớ lấy ví trên bàn rồi chạy mất.

“Tôi đi trả tiền!”

Scadey không làm khó cô thêm. Vì anh đang ở chốn đông người, và anh thích nhìn cô ta vật lộn với giấy tờ hơn là vật lộn trong một quán ăn.

Và sự việc cứ tiếp tục như thế, ròng rã suốt một tháng trời, cho đến khi ngày Tor tóc đen giữ đúng lời hứa của mình. Người đàn ông tóc đen đó quả thật đặt vào tay Lala vài tấm vé đến đủ loại khu vui chơi mà Sibel sẽ thích. Cô không chắc về việc này, nhưng cuối cùng cũng gật đầu cảm tạ người đàn ông tóc đen đó.

“Tôi muốn anh đưa Sibel đi công viên!” cô đặt tập tài liệu trước mặt Scadey, nói thật nhanh rồi nín thở chờ đợi câu trả lời.

Người đang ngồi ôm máy tính với tách café kia có ngước lên nhìn cô trong giây lát rồi thong thả đáp lại.

“Rồi sao?”

“Tôi sẽ không dọa ma các cô gái đến nhà nữa.” Lala quả quyết “Nên anh sẽ đưa Sibel đến công viên.”

Định từ chối, nhưng đột ngột, anh nảy ra một ý định nho nhỏ chơi khăm cô gái trẻ.

“Cũng được!”

“Tôi sẽ…” Lala dừng lại “Hả? Anh đồng ý?”

“Cô không muốn?” Anh ngước lên lần nữa “Nếu thế thì thôi.”

“Không phải, vậy chủ nhật tuần này nhé, đây là vé!” cô lật đật rút ra trong túi váy của mình tấm vé, và khi cô đặt xuống trước mặt Scadey, anh đã thoáng thấy một vết sẹo rất mờ.

—o.0.o—

Lala không phải kẻ ngốc. Cô dường như là một phần thảnh thơi và một phần bận rộn, mâu thuẫn nhưng hài hòa. Cô rất dịu dàng nhưng cương quyết, suốt năm năm trời nuôi nấng sibel không phải là chuyện dễ dàng nhưng cô đã vượt qua, phần lớn là nhờ chính bản thân mình. Tóm lại, cô không ngốc.

Khi Scadey đồng ý gần như ngay lập tức, cho dù cô đang vui mừng, thì cũng mơ hồ cảm thấy sự toan tính nơi anh, và cô đã hy vọng mình nhầm lẫn.

Chỉ là, Lala hiếm khi nhầm lẫn, cô chỉ cố tình chọn cách tin tưởng.

“Ê! Cô gái, bao nhiêu tiền hả em?” hai gã đàn ông đi ngang qua cô và dừng lại, buông lời trêu chọc.

Cô đứng thẳng người, ánh mắt nhìn xuyên cả hai bọn họ rồi lặng lẽ nhìn sang hướng khác. Lala không muốn thêm rắc rối.

“Ê! Cô em, sao không trả lời?”

“Anh có thấy tôi đã có con rồi không?” Lala chậm rãi cất lời “Và nếu như các anh không biến đi…”

Lala đoán cô hẳn đã mỉm cười, rất thật.

“Thì tôi nghĩ anh sẽ gặp rắc rối rất lớn đó!”

“Lala thú vị đó chứ, anh trai!” Hazel nhả ống hút ra, thích thú nhìn vào màn hình laptop, bên cạnh là Scadey đang thư thái đọc báo.

“Tại mấy tên ranh con đó quá nhát gan thôi!”

“Không hề, nụ cười đó rất rất quyền uy đấy, tại sao anh lại cho cô ấy leo cây?”

“Anh muốn biết cô ta là loại nước lọc như thế nào.”

Scadey trả lời, rồi tiếp tục chờ đợi.

“Dì, có phải ba sẽ không đến đúng không?” Sibel thỏ thẻ, giọng run run và tủi thân.

Lala thở dài, ôm lấy đứa cháu nhỏ vào ngực mình, và chọn cách im lặng.

Làm sao có thể làm tổn thương một đứa trẻ thêm nữa? Làm sao cô phá tan mộng tưởng của nó thêm nữa? Cô buông nó ra rồi cầm điện thoại lên, không hẳn là bấm số mà chỉ vờ như đang nghe điện thoại.

“Anh bảo sao, không thể đến sao?”

“Ồ, thế là Hazel đột ngột trở bệnh hả?”

“Tôi hiểu, tôi sẽ chơi cùng với sibel. Anh nói gì?”

“Tôi có thể tiêu hết tiền trong thẻ của anh hả? Được thôi!” Cô vui vẻ gật đầu rồi quay sang nói với Sibel.

“Sibel, dì Hazel đột nhiên bị ốm nặng hơn, hôm qua ba con đã đưa cho dì một thẻ tín dụng, và ba nói có thể mua mọi thứ mà con thích!” Lala mỉm cười và xoa đầu đứa cháu. “Vậy bây giờ chúng ta đi chứ, dì nhớ Sibel rất thích lego mà, đúng không?”

Ở phía bên kia màn hình, nơi Scadey và Hazel đang an tọa theo dõi cả Lala và Sibel qua camera bí mật, đột nhiên Scadey sặc nước. Anh mở ví tiền và kiểm tra lần nữa, toàn bộ thẻ tín dụng đều không cánh mà bay.

Và như đã nói ban đầu: Lala không phải một cô gái ngốc nghếch.

5 bình luận về “[Lala – Scadey] Chuyện của họ – Chương 8

Bình luận về bài viết này